Thầy giáo: Theo em thì khi ra thị trường em có tự tin cạnh tranh với 10.000 MÔI GIỚI ngay tại thị trường Hải Phòng này không?
Học sinh: Gì mà nhiều thế thầy?
TG: Đó là ước đoán, có khi còn hơn đấy.
HS: Em sẽ có nhiều NHÀ và ĐẤT giá tốt là cạnh tranh dễ mà.
TG: Thời buổi này ai có nhà cũng muốn bán giá cao. Ai có tiền cũng muốn mua nhà đẹp. Em lấy đâu ra khách TIỀM NĂNG kiểu đó?
HS: Thì em dùng Trình độ – Uy tín – Thương hiệu cá nhân
TG: Trình độ thì cần đi học, rồi cần ghi chép, rồi nhớ và áp dụng. Uy tín và Thương hiệu thì cần phải xây bất kể lúc nào ngay khi về già. Tuy nhiên tôi thấy hiện nay mọi người không hiểu uy tín là gì nên không biết xây dựng làm sao?
HS: Thầy cho em ít khái niệm xem UY TÍN là gì?
TG: UY TÍN ĐƠN GIẢN LÀ:
– TRUNG THỰC: Mỗi khi trao đổi thông tin với khách.
– CHÍNH XÁC: Mặc dù khi em đã trung thực nhưng không thể kiểm chứng thông tin em cung cấp vậy cũng có thể vô tình hại khách hàng.
– CHUẨN CHỈ: Đại loại là nói gì làm đó. Không làm được thì đừng hứa. Đôi lúc nói ít phải làm nhiều hơn. Hẹn 20p có mặt thì nên có mặt vào phút thứ 15 thì sẽ có giá trị hơn nhiều. Thời buổi này mọi người hay ăn kẹo cao su nên cao su nó lại thành phổ biến. Họ lạm dụng tiêu chí này quá. Đi họ coi đi muộn 30p là đúng giờ. Đó là cơ hội cho em đó.
– ĐĂT QUYỀN LỢI KHÁCH HÀNG LÊN TRÊN: Mỗi lúc giao dịch em chỉ nghĩ đến việc thu phí bao giờ và bao nhiêu thì sẽ luôn bị CĂNG THẲNG. Hãy nghĩ cho khách rồi đôi lúc cũng thiệt thòi nhưng sẽ có lúc nhân đôi, nhân ba nhiềm vui đó. Và còn nhiều nữa…
HS: Thôi tạm thế để em phấn đấu từ từ.