Một Trưởng phòng bán hàng bắt đầu ngày làm việc đầu tiên của mình ở một doanh nghiệp BẤT ĐỘNG SẢN. Cuộc họp tổ chức lúc 8h00. Tuy nhiên ngay ngày đầu tiên anh ấy đã bị chậm 30s. Vì vừa là người mới, vừa với vị trí Lãnh đạo nên khi gặp lỗi là toàn bộ nhân viên của anh ta nhao nhao lên:
“Sếp ngày đầu đã đi muộn rồi, nộp phạt đi!”
Vừa xấu hổ, bực mình nhưng đúng là muộn thật và anh ấy vẫn cố giải thích phân trần rằng đúng là có muộn nhưng chỉ muộn 30s. Thế là cuộc tranh luận nổ ra rất lâu, đương nhiên không nhân viên nào phục tùng (trong khi họ cũng thường xuyên đi muộn, thậm chí rất muộn). Chỉ vài ngày sau khi hay chuyện, Tổng giám đốc đã bãi nhiệm anh ta.
Câu chuyện lặp lại với một Trưởng phòng mới. Trưởng phòng này nguyên là người cũ được đề bạt. Trước đây cũng có thói quen đi muộn và lần này cũng bị bắt lỗi. Tuy nhiên anh ta thản nhiên hỏi lại:
“Có phải theo duy định của Công ty là sớm 5p phải không? Chậm 1s cũng là chậm phải không?” Đương nhiên là toàn bộ đồng thanh nói YES.
Câu hỏi tiếp theo anh ấy hỏi: “Có ngoại lệ cho ai không?” Nhân viên lại đồng thanh: “Không có vùng cấm. Hai lít Sếp ơi, nộp nhanh lên!”
Người Trưởng phòng mới rút ra tờ 500 bảo rằng: “Quy định chỉ có 200, nhưng tôi xin làm gương ủng hộ thêm quỹ, tổng cộng là 500. Hy vọng sau này không ai phải nộp phạt nữa”.
Toàn bộ nhân viên lúc đầu rất vui về sau lại tỏ ra lo lắng vì sợ sắp tới chính bản thân họ sẽ rơi vào hoàn cảnh này và “Không có vùng cấm, không nhân nhượng, không linh hoạt”.
=> Và đó là cách KỶ LUẬT được hình thành và duy trì tốt. Lãnh đạo cần rất nhiều tố chất. Trong trường hợp này đó là “Làm gương” và đưa mọi người vào thế buộc phải nghiêm chỉnh.